Chiến dịch chống kỳ thị chủng tộc tại Úc: thực tiễn hay lấy lệ?

Anti-racism protestors face police at an event in Melbourne in 2017

Anti-racism protestors face police at an event in Melbourne in 2017 Source: AAP

Get the SBS Audio app

Other ways to listen

Khi các cuộc tấn công chủng tộc có chiều hướng gia tăng, phe đối lập liên bang muốn chính phủ tài trợ cho một chiến dịch mới chống phân biệt chủng tộc mang tầm quốc gia, lần đầu tiên trong hơn bảy năm. Những người Úc từng trải qua sự phân biệt chủng tộc đã hoan nghênh lời kêu gọi này của đảng Lao động, nhưng nói rằng phải ưu tiên cho các chủ đề khó khăn, chứ không phải đơn giản chỉ làm qua loa lấy lệ.


Người Úc thường thích ăn mừng sự đa dạng văn hóa, như cách mà Thủ tướng Scott Morrison đã nhấn mạnh tại một sự kiện

"Chúng ta là quốc gia đa văn hóa thành công nhất trên trái đất!”.

Nhưng thực tế hoàn toàn khác, theo suy nghĩ của Tiến sĩ Ryan Al-Natour, một tác giả và học giả thuộc Đại học Charles Sturt.

“Điều đầu tiên chúng ta nghĩ đến những người bị phân biệt chủng tộc là họ cảm thấy mình có một lỗ hổng nào đó, họ có gì đó rất khác biệt hoặc là mối đe dọa với người khác, hoặc một điều gì đó xúc phạm.”

Phúc trình mới nhất về sự gắn kết xã hội của Tổ chức Scanlon cho thấy, mặc dù có sự ủng hộ áp đảo đối với một nước Úc đa văn hóa, thái độ phân biệt chủng tộc vẫn tồn tại.

Tiến sĩ Al-Natour có thể nhớ lại lần đầu tiên ông bị gọi là kẻ khủng bố, vài ngày sau vụ tấn công ngày 11 tháng 9, khi một thiếu niên đi bộ qua ga tàu Penrith ở Sydney.

Ông nói rằng tình hình đang trở nên tồi tệ hơn khi chủ nghĩa phân biệt chủng tộc biến thành những câu chuyện kể về bản sắc, văn hóa và tôn giáo của mọi người

"Tôi nghĩ rằng, thật không hay, khi chúng ta nói về cách mọi người hiểu phân biệt chủng tộc là gì, các định nghĩa cực kỳ sai lệch, đến mức nhiều người nghĩ rằng chỉ đơn giản là ăn thức ăn Trung Quốc hoặc ăn kebab vào cuối tuần. Rõ ràng bằng chứng rằng ai đó không phân biệt chủng tộc phức tạp hơn thế nhiều".
Tôi không nghĩ rằng các chính trị gia là người đáng tin cậy trong việc thiết lập giọng điệu giải quyết vấn đề kỳ thị chủng tộc. Chống phân biệt chủng tộc là về việc thay đổi các khuôn mẫu. Nhưng thật không may, ở đất nước này, người ta chỉ chăm chăm vào việc làm cho người Úc chính mạch cảm thấy thoải mái.
Mặc dù phúc trình của Tổ chức Scanlan cho thấy sự ủng hộ đối với nước Úc đa văn hóa vẫn ở mức cao 85%, báo cáo này cũng tiết lộ rằng 40% người Úc thừa nhận có thái độ tiêu cực hoặc rất tiêu cực đối với người Hồi giáo.

Theo báo cáo thường niên mới nhất của tổ chức này, có một sự gia tăng đáng báo động 30% trong các cuộc tấn công chống Do Thái trực tiếp ở Úc.

Sau một số cuộc tấn công có động cơ phân biệt chủng tộc gần đây, Lao động hiện đang kêu gọi một chiến dịch mới chống phân biệt chủng tộ, được chính phủ liên bang tài trợ, lần đầu tiên trong bảy năm.

TNS Andrew Giles là người chịu trách nhiệm Các vấn đề đa văn hóa của lao động.

Ông nói với SBS News Úc cần một chính phủ khẳng định phân biệt chủng tộc là điều không thể chấp nhận được.

"Từ trên xuống, các nhà lãnh đạo chính trị của Úc phải có một cách tiếp cận rõ rằng, không khoan nhượng đối với phân biệt chủng tộc, rằng chúng ta sẽ không nuôi dưỡng ngọn lửa phân biệt chủng tộc, chúng ta sẽ kêu thẳng tên khi chúng ta thấy nó. Chúng ta sẽ thể hiện sự rộng rãi và công bằng với tất cả mọi người Úc và chống lại suy nghĩ rằng cơ hội của một người nào đó trong việc tham gia vào xã hội của chúng ta nên bị hạn chế."

Tuy nhiên theo Ryan Al-Natour, hành vi tại Nghị viện trong những năm gần đây thực sự là một phần của vấn đề và giải pháp phải được tìm thấy trong các cộng đồng - không phải ở Canberra, nơi chính phủ đã xin lỗi vào năm 2018 vì đã ủng hộ động thái này từ Pauline Hanson

Hơn bảy năm trước, Thủ tướng lúc bấy giờ Julia Gillard đã tài trợ cho chiến dịch chống Phân biệt chủng tộc, mang tên It Stops With Me

Bây giờ Lao động muốn chính phủ Morrison tài trợ cho một nỗ lực nâng cao nhận thức mới nhắm vào mối đe dọa hiện tại của sự kỳ thị chủng tộc.

Tiến sĩ Al-Natour nói rằng cần phải có một sự thay đổi lớn về thái độ.

“Tôi không nghĩ rằng các chính trị gia là người đáng tin cậy trong việc thiết lập giọng điệu giải quyết vấn đề kỳ thị chủng tộc. Chống phân biệt chủng tộc là về việc thay đổi các khuôn mẫu. Nhưng thật không may, ở đất nước này, người ta chỉ chăm chăm vào việc làm cho người Úc chính mạch cảm thấy thoải mái, trong khi chúng ta cần có những cuộc trò chuyện với các chủ đề nhạy cảm, khó khăn, không thoải mái”.


Share